LỜI AI CẢM ( tặng Giác linh Sư đệ Viên Diệu)

LỜI AI CẢM

( tặng Giác linh Sư đệ Viên Diệu)

Viên Diệu em!

Từ Đà Nẵng về, anh đã có nhiều suy nghĩ.

Cố đợi chờ một kết quả khả quan, vì nghĩ rằng không đến nỗi                            

nhưng nhớ lại lần cuối cùng gặp mặt,

cử chỉ cùng giọng nói của em,

toát lên một điều mà anh không dám nghĩ.

Rồi ngày qua . . .  giờ đây sự thật đã phô bày.

Anh giật mình tỉnh giấc,

một mình ngồi đếm lại thời gian.

Đêm sâu thẳm, bên chiếc bàn  vắng lặng.

Viết về em, Sư đệ thân thương.

Ai có ngờ đâu! Cuộc chia ly quá sớm.

Thầy đã ra đi chỉ còn lại chúng mình,

Những giọt nước mắt khóc thầy còn đọng mãi,

Tiếp tục rồi nước mắt khóc đệ huynh,

Anh vẫn biết:

Thế sự vô thường, cuộc đời mộng ảo,

nhưng sao mà nhanh đến thế hỡi em!

Mới hôm mùng 6 nầy, em ngồi sau,

trên một chuyến xe đi Đà Nẵng, nói cười vui vẻ.

Ta chia nhau những mẫu bánh mì, một miếng bơ . . .

em lại còn đưa anh thêm miếng xoài  chấm muối,

có ngờ đâu. . .

những giây phút nây là giây phút chia tay!

tình cảm mặn mà từ đây không còn nữa!

Sao mà thân thương quá, nghĩa tình đệ huynh.

Giờ một mình em yên lặng,

nói với ai? Và ai nói với em.

Anh vẫn biết, em vốn người ngay thẳng,

đôi lúc làm Phật ý nhiều người,

nhưng chuyện gì làm cũng được,

đến lúc cần thì xăn tay lăn xả mặc cho đời khen chê.

Từ Gia Lai, em hy sinh về phục vụ Tổ đình,

Chánh điện, Tây đường, rồi Phương trượng, nhà ăn,

không nệ gian nan, không từ khó nhọc.

Rồi . . . thế sự đổi thay, tình người thay đổi,

em một mình mang xách ra đi về Bảo Châu nầy,

không một người đưa tiễn,

Sao mà lạnh lùng đến thế!

Nhưng với ý chí kiên cường,

em quyết tâm trùng hưng ngôi chùa làng  một thời vắng vẻ.

Con đường lên, trước kia toàn cát trắng phải dắt xe đi.

Nay đi thẳng vô chùa không trở ngại, 

Xây tiền đường Chánh điện, nhà Tổ,

rồi tiếp tục điểm tô sơn phết .

Và đặc biệt, em vừa xây giảng đường có đức Di Đà ngự trị mà hôm trước em nói với anh như vãng sanh đường.

Phải chăng để dự vào cõi Tịnh!

Oi! Tạo hóa sao trớ trêu, tình đời điên đảo!

Ta sanh ra để gánh chịu khổ đau,

nhưng thế nhân vẫn còn đắm chìm trong phù hoa trần thế,

ảo vọng lợi danh không bao giờ lùi bước.

Mới hôm nào đứng trước Giác linh Viên Tâm anh đã viết: “nếu bảo cuộc đời là quán trọ sao không để em dừng chân  uống cạn chung trà, lên đường chi vội thế!”

Rồi hôm nay, lại một lần tiễn một  sư  đệ về cõi Phật

Chùa vẫn còn  dở dang, mộng ước chưa thành,

Nhưng hình như em đã biết ngày về cõi Phật,

chuẩn bị luyện “sa” để tán cho mình,

ngay chỗ nghỉ cuối cùng em cũng dự bị, để người sau xây tháp và di ngôn gửi tử đệ thân thương.

Thế là em đã mãn nguyện

dù chuyến đi quá đột ngột với người nhưng ai cưỡng được khi vô thường và nghiệp lực đến,

không chờ ai và chả vị nể ai.

Với đạo em đã bỏ nhiều công sức,

với đời giờ còn lại  mẹ hiền,

luôn hy vọng vào em trong những lúc xế chiều,

nương thân về cõi Phật. Nhưng . . .

Hỡi ôi!

Đầu bạc khóc con lệ tràn trên khuôn mặt già nua, lạy mẹ ở lại  với gia đình, con xin đi trước,

từ đây xin giả biệt anh chị em!

Xin gửi lại từ thân cho người còn lại.

Vĩnh viễn chia ly và từ giả ra đi.

Giờ nầy, trước em chư tôn Thiền đức vân tập nơi đây,

nào bổn đạo xa gần đông đảo không phải là lễ Khánh thành cũng không là ngày kỵ giỗ.

Trên nét mặt trầm buồn lần cuối cùng  tiễn đưa em về thế giới xa xăm.

Em thấy chăng!

Tình Linh sơn cốt nhục là tình yêu chân thật của Thiền môn.

Anh nghĩ rằng:

Cuộc đời em như vậy, không có gì phải  nuối tiếc,

em hãy buông xả ra đi!

còn lại gì để người sau tiếp tục gánh vát.

Em hãy yên tâm về cõi Phật,

nơi đó Bất thối Bồ tát là bạn đạo thân thương,

cùng nhau tu tập trong niềm an lạc vô biên.

Không nghĩ suy, không phiền lụy

và không phân biệt hơn thua.

Em hãy vững bước đi về cõi Tịnh.

Xin chắp tay khấn nguyện,

Phật, Bồ tát mau đón em sớm về Cực lạc.

Lại một lần xin được tiẽn  em và vĩnh biệt em!

Nam mô Tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật.

                  Giác Nguyên, đêm 11 tháng 8 năm Canh Dần (2010)

                                               Sư huynh

                                       THÍCH VIÊN ĐẠT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *